CÔ DAO ĐỘNG - BÀN BẠC THẤT BẠI (3)
Nhiếp Nhiên đã khiến cho tình cảnh của Hoắc Hoành trở thành như hiện tại, nếu giờ còn làm hỏng cả nhiệm vụ của mình nữa thì đã uổng phí sự hy sinh của anh mất rồi.
Nhiếp Nhiên cố đè nén cảm xúc xuống, thần sắc thản nhiên, khóe miệng vẫn nở nụ cười lạnh châm chọc: “Lý lão nói vậy quá võ đoán chăng, dù Hoắc Hoành bị mất quyền lực nhưng hắn cũng là người của Hoắc gia, làm việc vì Hoắc gia là chuyện bình thường thôi chứ.”
Đôi mắt cáo già từng trải của Lý lão nhìn thẳng vào cô, “Vậy cô cảm thấy là hắn đang làm việc cho Hoắc gia sao? Một người ngay cả anh trai của mình còn dám giết, sẽ ngoan ngoãn nghe theo lệnh của gia tộc như thế ư?”
Nhiếp Nhiên không hề sợ hãi, trước kia những người cô giết toàn là cấp bậc đầu sỏ, loại người như Lý lão cô đã gặp nhiều rồi.
“Vậy ông nói giờ hắn bị mất quyền lực, đã không còn thực quyền thì đương nhiên hắn phải nghe theo lệnh của gia tộc rồi.” Cô ngồi tựa vào lưng ghế, hơi ngẩng đầu lên, thần sắc vẫn vô cùng bình tĩnh.
Thái độ này của cô rõ ràng là cực kì bất kính với người có thân phận như Lý lão.
Lý lão mím môi, giọng nói lạnh lẽo: “Không thể không làm và tình nguyện làm là hai chuyện khác nhau. Con sói cô độc bị hàng phục sẽ luôn rình cơ hội cắn người khác chứ không bao giờ nghe người ta sắp đặt.”
Nhiếp Nhiên nhìn đôi mắt đục ngầu nhưng vẫn giảo hoạt của Lý lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/598644/chuong-1353.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.