TẤT CẢ ĐỀU NẰM TRONG TẦM KIỂM SOÁT (4)
Một mũi tên trúng hai con chim, suy nghĩ quá tuyệt.
Đáng tiếc, cuối cùng không ngờ lại xuất hiện sự việc nằm ngoài dự liệu như vậy, làm cho ông ta trở tay không kịp.
Nằm ngoài dự liệu…
Ha, chuyện nằm ngoài dự liệu này, có lẽ cô phải bớt chút thời gian đi tìm Hoắc Hoành nói chuyện mới được.
Đúng lúc cô đang chìm vào suy nghĩ của mình thì Uông Tư Minh lại hơi tức giận hỏi: “Tại sao cô không nói với chúng tôi, cô có biết như vậy rất nguy hiểm không hả?”
Nhiếp Nhiên bị cắt ngang suy nghĩ, ngẩng đầu lên, lạnh lùng nhìn hai bọn họ một cái, “Làm chuyện này có chỗ nào không nguy hiểm chứ? Được rồi, tôi muốn nghỉ ngơi, các anh mau ra ngoài đi.”
Uông Tư Minh còn muốn nói tiếp gì đó, nhưng nghĩ bây giờ cô đang bệnh nên không nói nhiều nữa, cuối cùng hít một hơi thật sâu, nói: “Vậy cô nghỉ ngơi cho tốt, chuyện tiếp theo, chúng tôi sẽ xem xét hành động, cô không cần quá lo lắng.”
“Đúng, chuyện tiếp theo cứ để chúng tôi, cô cố gắng tĩnh dưỡng đi.” Dương Thụ cũng tán thành.
Nhiếp Nhiên nghe thấy lời này của bọn họ, thầm cười lạnh một tiếng trong bóng tối.
Chuyện tiếp theo, bọn họ sẽ để ý rồi làm ư?
Hai người đến cả cơ hội nói chuyện trực tiếp với Cát Nghĩa cũng không có, sao có thể thành phụ tá đắc lực của ông ta được chứ?
Hơn nữa, chuyện này còn liên quan tới Hoắc Hoành.
Nhiệm vụ của đám người Uông Tư Minh là tìm ra bên mua phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/598625/chuong-1334.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.