CÁT GIA, TÔI TẶNG ÔNG MỘT PHẦN ĐẠI LỄ (3)
“Sáu mươi phần trăm? Cô muốn tiền đến điên rồi à, cô biết vụ làm ăn này trị giá bao nhiêu tiền không?” Đường Lôi Hổ cho là cô đang nói đùa với mình, thấy cuộc thi đấu dưới tầng sắp bắt đầu, ông ta không muốn lãng phí thời gian với cô nữa, giơ tay định ôm eo cô, “Được rồi, cô yên tâm, chỉ cần cô hầu hạ tốt, tôi nhất định sẽ không thiếu cô. Đi thôi!”
Cát Nghĩa đi về phía trước bước một bước, “Ông chủ Đường!”
Đường Lôi Hổ bị ngăn cản ba lần bốn lượt như vậy cũng sầm mặt xuống, không vui nói: “Cát gia, ông sẽ không vì một cô gái mà không để ý đến việc hợp tác giữa chúng ta chứ? Hàng của tôi đã đến bến tàu thành phố Z rồi.”
Chân Cát Nghĩa hơi khựng lại. Lần làm ăn này Đường Lôi Hổ cũng góp một phần trong đó, hơn nữa số lượng không nhỏ. Nếu như lúc này đắc tội với ông ta, đến lúc đó không đủ hàng giao cho Hoắc Hoành, hai bên thất tín với nhau sẽ tổn hại rất lớn đến việc làm ăn sau này của ông ta.
Nhưng ông ta thật sự không bỏ được thuộc hạ như Nhiếp Nhiên, chưa nói tới việc Đường Lôi Hổ không trị được cô, cho dù trị được cô thì ông ta cũng không muốn để mất thuộc hạ tốt như vậy.
Hơn nữa ai biết sau khi thành người của Đường Lôi Hổ, cô có làm việc cho Đường Lôi Hổ và tính toán với ông ta hay không.
Nhiếp Nhiên nhìn thấu sự xoắn xuýt và tiếc rẻ của Cát Nghĩa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/598593/chuong-1302.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.