🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

“Chúng tôi phải đến bệnh viện đây, cậu nghỉ ngơi đi.” Lý Kiêu nói.

“Không cần, tôi đi cùng mọi người qua đó.” Nhiếp Nhiên đứng lên.

Hà Giai Ngọc từ trước đến giờ đều nói mà không suy nghĩ: “Hả? Bây giờ chị có thể ra khỏi khách sạn sao? An Viễn Đạo không hạn chế hành động của chị à?”

Cô ta vừa dứt lời liền nhận được ánh mắt không vui và trách cứ của Lý Kiêu và Nghiêm Hoài Vũ. Hà Giai Ngọc lập tức im bặt.

Nhưng Nhiếp Nhiên không hề để ý, cô gật đầu nói: “Tôi đã nói với An Viễn Đạo rồi, đợi tiễn Cổ Lâm xong sẽ về đơn vị.”

“Vậy chúng ta mau đi thăm Cổ Lâm đi.” Nghiêm Hoài Vũ chuyển chủ đề, thúc giục bọn họ.

Bốn người xuống khách sạn, đi taxi đến thẳng bệnh viện.

Bên ngoài phòng chăm sóc đặc biệt, Mã Tường, Thi Sảnh và Kiều Duy cùng nhau ngồi túc trực. Ba mẹ Cổ Lâm thì thay phiên nhau đi nghỉ ngơi.

Nhiếp Nhiên đi tới cửa sổ nhìn Cổ Lâm vẫn nằm ở bên trong, trong lòng lạnh như băng.

Mã Tường nhìn thấy cô cũng không có phản ứng kịch liệt gì mà chỉ mặc kệ cô.

Nhiếp Nhiên biết như vậy đã là cực hạn đối với anh ta rồi. Cô ngồi một lúc rồi muốn đi hỏi thăm bác sĩ tình hình của Cổ Lâm.

Cô mới vừa đi ra khỏi phòng chăm sóc đặc biệt thì gặp được Tống Nhất Thành ở chỗ rẽ, anh ta đi tới chắn trước mặt cô.

Nhiếp Nhiên nhíu mày, nhìn anh ta, “Xin nhường đường!”

“Cổ Lâm, bây giờ bạn cô là bệnh nhân của tôi, cô không muốn biết tình

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/598506/chuong-1215.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
Chương 1215: Chương 1215ANH TỚI RỒI (6)
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.