Phó lão đại phá lên cười, “Ha, mày cuống cái gì, chẳng lẽ bị tao nói trúng rồi à?”
Hơi thở của Nhiếp Nhiên đột nhiên thay đổi, nhưng cô nhanh chóng áp chế lại.
Cô đã đồng ý với Hoắc Hoành là tha cho hắn rồi, không thể diễn đến một nửa rồi thôi được.
“Lão đại, tất cả mọi người đều đã lên thuyền rồi.” A Hổ đi đến trước mặt Phó lão đại lạnh giọng ám chỉ.
“Được rồi, ông đây lười phí lời với chúng mày, chúng mày đứng im tại chỗ không được nhúc nhích, ai dám nhúc nhích tao sẽ lập tức giết cô ta!” Phó lão đại dí súng vào huyệt thái dương của Nhiếp Nhiên, cái tay còn lại bám chặt vào vai cô, hai người đồng thời lui dần về phía sau.
An Viễn Đạo sợ Nhiếp Nhiên sẽ xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, cộng thêm mấy người Lý Kiêu cũng muốn nhìn xem rốt cuộc Nhiếp Nhiên có phản kích hay không, vì vậy đều đứng tại chỗ khống chế không nhúc nhích, nhưng ánh mắt lại bám sát theo từng lần di chuyển của Nhiếp Nhiên.
Cho đến khi dần dần đi xuống biển, một bóng râm bao phủ ở trên đỉnh đầu bọn họ, Nhiếp Nhiên biết thuyền ở ngay phía sau mình rồi.
Phó lão đại dùng sức đẩy, quát Nhiếp Nhiên: “Đi!”
Nhiếp Nhiên bất đắc dĩ đang định lên thuyền thì lại bị A Hổ lôi xuống, Nhiếp Nhiên lập tức không phòng bị, ngã vào trong nước biển.
A Hổ đứng trên cao nói: “Không thể đưa người này theo được, phải bắn chết tại chỗ.”
Anh ta vừa dứt lời, Nhiếp Nhiên đã cảm nhận được mình bị một lực mạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/598297/chuong-1006.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.