GIẾT NGƯỜI HAY CỨU NGƯỜI ĐÂY? (4)
Anh nói rất chắc chắn, điều này làm cho Nhiếp Nhiên ngay lập tức nghĩ tới việc anh đã đoán ra được mục đích của cô rồi.
Nhưng nhìn kĩ, nụ cười xán lạn của Hoắc Hoành lại không hề có chút ý đối đầu nào.
Điều này làm cô không khỏi thở phào nhẹ nhõm trong lòng.
Năng lực nhìn thấu của Hoắc Hoành thật kinh người, có lẽ cô có thể lừa được những người khác, nhưng không lừa nổi anh.
“Xem ra tôi đoán đúng rồi!” Hoắc Hoành thấy sự bồn chồn trong mắt cô thì nở nụ cười.
Anh chưa từng thấy cô căng thẳng như thế này bao giờ, có lẽ là đã thật sự làm gì đó sai nên mới phải buông tha cho tự do, đến để bù đắp lại.
Nhiếp Nhiên vẫn lạnh lùng, “Anh đừng cho rằng mình hiểu tôi lắm, anh nên lo lắng cho thân mình đi thì hơn. Cướp biển nhốt anh vào đây vì rõ ràng là không tin tưởng anh rồi.”
“Có em lo lắng cho tôi như thế này là đủ rồi.”
Nhiếp Nhiên không thèm quan tâm tới sự mặt dày của Hoắc Hoành nữa, xoay người đi ra cửa.
Ở trong này lãng phí thời gian với anh ta thì thà rằng nhanh chóng đi tìm được đám dân đảo kia rồi mau mau quay về.
Dù sao ở đây cũng chỉ là một trận đánh nhỏ mà thôi. Người cô cần đích thân ra tay là Nhiếp Thành Thắng.
Tự do của cô sắp tới rồi!
Hoắc Hoành thấy cô đi ra ngoài, biết cô phải đi cứu người thì vội vàng nói: “Lần này bọn chúng bắt hơn ba mươi người, tôi nghĩ một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/598268/chuong-977.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.