Nhiếp Nhiên thoải mái gật đầu, “Ừm.”
Dù sao cô cũng không muốn tới, tới lúc đó Nhiếp Thành Thắng hỏi mình tại sao không tới luyện tập, cùng lắm thì lôi Lâm Hoài ra làm bia đỡ đạn được rồi.
Ngay lập tức cô quay người bước ra ngoài, dáng vẻ quyết đoán đó khiến Lâm Hoài sững sờ. Hôm qua nữ binh này to gan dám cầm ghế đẩu ném người, rõ ràng là coi thường quy tắc của quân đội, anh ta vốn muốn mượn chuyện hôm nay để mắng cho cô một trận, vậy mà cô lại đi như vậy.
Đúng lúc này, Lưu Đức từ bên ngoài vội vàng chạy vào, thấy cô đi ra từ phòng tập thì hỏi: “Sao cô lại ra ngoài, luyện tập xong rồi sao?”
“Luyện tập gì?” Còn chưa chờ Nhiếp Nhiên mở miệng, Lâm Hoài đứng ở cửa đã hỏi trước.
“Sư đoàn trưởng nói rồi, bắt đầu từ hôm nay, hằng ngày Nhiếp Nhiên đều sẽ tới đây tập bắn.” Lưu Đức lại nói với Nhiếp Nhiên: “Hôm qua tôi quên không đưa cho cô chìa khóa phòng tập, hôm nay vội vàng tới đưa cho cô đây. Sau này cô có thể tới luyện tập bất cứ lúc nào.”
Nói rồi, anh ta đưa chìa khóa phòng tập cho cô.
Tất cả mọi người trong phòng tập đều nghe thấy lời nói của Lưu Đức.
Đưa chìa khóa phòng tập?
Sư đoàn trưởng đích thân giao phó?
Chuyện này khiến những người ở đó nhất thời ầm ĩ cả lên.
Rốt cuộc Nhiếp Nhiên có thân phận gì mà khiến sư đoàn trưởng phải đích thân nhắc tới, không chỉ thế, còn có đặc quyền lớn như vậy, có thể vào luyện tập bất cứ lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/598164/chuong-873.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.