“Bác gái, tôi muối muốn mua mười hai cân rưỡi, bác xem có thể giảm giá chút không?” Nhiếp Nhiên cười nói.
Bác gái bán hàng vừa nghe thấy thế, con ngươi cũng bắn ra, “Mười hai... cân rưỡi?”
Bà ta bán hàng ở đây mười mấy năm, đúng là không có mấy ai mua liền một lúc mười hai cân rưỡi muối cả, đây rõ ràng là khách hàng lớn!
Ôi chao, may mà vừa rồi mình để ý đến cô ta, nếu không chắc chắn sẽ bỏ lỡ.
Nhiếp Nhiên gật đầu, “Đúng, mười hai cân rưỡi. Nhà tôi mở quán ăn, nếu như đồ của bác tốt, lần sau tôi sẽ đến đây mua theo thời gian cố định.”
Cô bốc muối lên đặt ở mũi ngửi như thật, giống như đang kiểm tra.
Bác gái lập tức vỗ đùi, “Được thôi cô gái, nếu như mua mười hai cân rưỡi thì tôi tính cô năm trăm, cô thấy sao?”
Nhiếp Nhiên tự nhiên thả muối vào vại, phủi tay, cười nhạt, “Nếu như bác gái không thành tâm thì bỏ đi.”
Nói xong cô đi đến mấy quầy hàng gia vị bên cạnh.
Mấy gian hàng khác nghe thấy Nhiếp Nhiên muốn mua mười hai cân rưỡi muối đã sớm dựng tai lên rồi, bây giờ vừa nhìn thấy bên này không bán được, ai cũng lập tức chạy đến lôi kéo.
“Muối chỗ tôi cũng không tệ, cô qua đây xem đi!”
“Cô gái, đến xem muối nhà tôi đi, toàn là muối tinh, độ tinh khiết tương đối cao.”
Bác gái kia thấy khách hàng lớn sắp chạy mất, vội vàng đi ra khỏi gian hàng.
“Đi đi đi đi, mấy người làm loạn cái gì hả!” Sau khi đuổi đám người kia đi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/598149/chuong-858.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.