Một lúc sau, nhóm Nghiêm Hoài Vũ đã d3ẫn bốn tên cướp biển còn lại đến
“Qua đó cho tao!” Lúc đi vào, N7ghiêm Hoài Vũ đạp vào mông một tên c3ướp biển.
“Qua đó
“A2i ui!”
Tên cướp biển đó lao thẳng vào trong, ngã lăn xuống bên cạnh tên cướp biển bị bắn chết
Mặt hắn úp xuống đất, chỉ cảm thấy ươn ướt dinh dính, nhưng đó đâu phải là nước
Một vũng máu đỏ thẫm trên mặt đất làm mắt hắn đau nhức
Là máu, là máu người! Hắn sợ hãi nhìn người bên cạnh, là lão Tứ! Lão Tứ đã nằm dưới đất không còn hơi thở, máu chậm rãi chảy ra từ cái lỗ máu kia.
Tên cướp biển kinh hãi, hắn ngẩng đầu nên nói với Nhiếp Nhiên: “Mày..
chúng mày là người ở đâu! Đại ca của chúng tao là Phất Lội, khu vực này đều là do đại ca tao quyết định! Chúng mày có biết không, chúng mày...” Giọng hắn làm Nhiếp Nhiên cảm thấy nhức đầu, cô không nhét giẻ vào mồm hắn mà dí luôn sáng vào trán hắn
“Còn nói nữa không?” Nhiếp Nhiên cười lạnh
Tên kia sợ hãi lắc đầu như trống bỏi, gào khóc hô lên, “Chúng mày..
rốt cuộc chúng mày muốn làm gì..
Nếu như muốn tiền, đợi đại ca của tao về, anh ấy sẽ cho mày...” Nhiếp Nhiên cười khinh thường, “Ngay cả tư cách ra khơi cũng không có, còn muốn bảo đại ca chúng mày dùng tiền để chuộc người à?” Sau khi bị vạch trần, sắc mặt tên kia tái mét.
Đúng là đại ca của bọn chúng không hề xem trọng bọn chúng, cho nên mới để mấy anh em bọn chúng ở lại đây
Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/597952/chuong-661.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.