*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Người mềm lòng như Cổ Lâm, lại có tính thích nghĩ cho người khác chắc chắn sẽ bảo mình đi trước, như vậy cô có thể thoát khỏi thành công
Có điều, cô chỉ muốn thoát khỏi ràng buộc chứ không muốn làm hại người
Vậy nên cô mới chọn đồng tuyết dày một chút, cùng lắm là chỉ xước cẳng chân, không đến mức nghiêm trọng như gãy tay gãy chân gì đó.
Không có Cổ Lâm bên cạnh lải nhải và ngăn cản, Nhiếp Nhiên dựa vào kinh nghiệm của mình dễ dàng tránh được những hố tuyết kia, vì thể tốc độ tăng lên không ít
Chỉ một lúc sau, cô đã quay trở lại đơn vị, hơn nữa còn vượt qua không ít người
Những ngày rét đậm như thế này, sáng đã bị giày vò, cô nhớ cái chăn ấm áp trên giường kia chết đi được, cho nên tốc độ chân không ngừng tăng lên
Cả đám người lần lượt bị cô bỏ lại sau lưng
“Sảnh Sảnh, đó là Nhiếp Nhiên sao? Cái người chạy vừa đạt tiêu chuẩn sáng nay ấy?” Hà Giai Ngọc nhìn Nhiếp Nhiên vượt qua mình, đồng thời còn không ngừng tiến về phía trước, kinh ngạc kéo Thi Sảnh cạnh mình một chút
Thi Sảnh không chắc lắm, “Hình như thế, thế mà chúng ta lại bị một người chỉ vừa đạt tiêu chuẩn vượt qua.” Sau khi Hà Giai Ngọc bừng tỉnh trở lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/597885/chuong-594.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.