*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lệ Xuyên Lâm còn đang định muốn dặn dò cô hãy cẩn thận thì đã nghe thấy tiếng tút tút tút trong điện thoại rồi.
“Đội trưởng Lệ.”
Một đám người đang ngồi trong xe con bàn bạc, sau khi nghe thấy giọng nói quen thuộc và đầy tức tối trong điện thoại thì không khí trong xe càng thêm tĩnh mịch hơn.
“Tiếp tục họp.” Lệ Xuyên Lâm buông điện thoại ra, lạnh lùng nói.
Một đám người lập tức cúi đầu, “Vâng.”
Sau khi Nhiếp Nhiên vội vàng cúp máy liền xả bồn cầu, sau đó rửa sạch tay, giả vờ như đã đi toilet xong rồi ra ngoài.
Vệ Vi thấy cô vừa lau nước trên tay, vừa chạy tới thì không vui hỏi: “Sao đi lâu thế?”
“Tôi căng thẳng mà. Lần nào tôi căng thẳng thì đều như thế cả.” Nhiếp Nhiên tỏ vẻ xấu hổ.
Vệ Vi trừng mắt với vẻ hận rèn sắt không thành thép với cô, “Cô đấy, đúng thật là!”
Nhiếp Nhiên rụt đầu, đứng ở bên không dám hé răng lấy nửa lời.
Trên hành lang, bốn năm tên vệ sĩ đã dàn trận đứng ngoài canh chừng, còn Vệ Vi và Nhiếp Nhiên đứng ở một bên trong phòng riêng, lẳng lặng chờ Hoắc Hoành tới.
Từng giây từng phút trôi qua, rốt cuộc cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/597884/chuong-593.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.