*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sau đó, Lệ Xuyên Lâm đỡ cô đi ra ngoài
Có lẽ là vì nhìn thấy vết thương trên eo cô, cho nên anh ta càng cẩn thận hơn
Xếp hàng trả tiền xong, y tá trong trạm y tá kéo rèm ngăn Lệ Xuyên Lâm ở bên ngoài
Nhiếp Nhiên nằm ở trên giường bệnh, không nói gì, các y tá thì không ngừng an ủi cô
Ngay cả y tá cũng không đành lòng, vết thương thế này phải đau đến mức nào chứ! Gương mặt cương nghị của Lệ Xuyên Lâm lại lạnh đi
Bởi vì cô là người trong cuộc duy nhất còn sống, cho nên cho dù bị bệnh cô vẫn phải vào Cục Cảnh sát lấy lời khai
Vì vậy, lúc Nhiếp Nhiên nằm bò trong trạm y tá xử lý vết thương, bôi thuốc, Lệ Xuyên Lâm đã đi ra ngoài mua một bộ quần áo và một phần cháo trắng cho cô
Đợi Nhiếp Nhiên bôi thuốc xong, anh ta bảo Nhiếp Nhiên ăn cháo, rồi uống thuốc, thay quần áo, sau đó đưa cô đến Cục Cảnh sát
Hai người vừa mới đến cổng Cục Cảnh sát, đã thấy Hoắc Hoành đang được A Hổ đẩy từ bên trong ra
Vừa nhìn thấy Nhiếp Nhiên, Hoắc Hoành lập tức tiến lên, quan tâm hỏi: “Em đỡ hơn chút nào chưa?” Nhiếp Nhiên gật đầu, “Uống thuốc xong đã đỡ rất nhiều rồi
Anh lấy lời khai xong rồi à?” “Ừ, lấy xong rồi.” Hoắc Hoành vẫn muốn nói gì nữa, kết quả lại bị Cục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/597853/chuong-562.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.