*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lão Ngũ nhìn bộ dạng của hắn, chau mày gằn giọng hỏi: “Cháu chắc chắn những thứ này sẽ lập tức tan biến như mây khói sau khi xong việc này chứ?”
“Cháu đảm bảo.”
Nhìn dáng vẻ tự tin này của hắn, Lão Ngũ suy đi nghĩ lại, cùng lắm thì mất cả chì lẫn chài. Dù sao, chuyện này cũng là do Hoắc Mân xúi giục, đến lúc đó tốt xấu gì ông ta vẫn còn có thế lôi hắn ra đỡ đạn của Hoắc Khải Lãng.
Ông ta vỗ đùi, trong giọng nói mang theo một chút đoạn tuyệt, “Được rồi, chú tin cháu lần này! Cháu nói đi, cháu muốn làm thế nào!”
Nhưng ông ta đã quên mất, ông ta chỉ là huynh đệ kết nghĩa với Hoắc Khải Lãng, còn Hoắc Mân là con trai ruột của Hoắc Khải Lãng kìa.
Giữa hai người bọn họ, căn bản không thể so sánh được
Chỉ cần Hoắc Mân không giết Hoắc Hoành, cho dù hắn có lật tung cả Hoắc thị lên, Hoắc Khải Lãng cũng chỉ ừm một tiếng, hoặc cùng lắm thì lấy lại thực quyền của hắn, chỉ để hắn làm Đạ thiếu Hoắc gia thôi, tuyệt đối sẽ không giết hắn.
Nhưng người huynh đệ kết nghĩa như Lão Ngũ thì khác. Cho dù ông ta chỉ gây nguy hại một chút xíu cho Hoắc thị thì cái mạng này của ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/597822/chuong-531.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.