*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
mày là đồng bọn của bọn chúng đúng không? Mau, bắn chết nó cho tao!”
Hắn vội vàng ra lệnh cho hai thuộc hạ ở phía sau.
Hai người kia vừa nghe thấy thế liền lập tức giơ súng lên.
Lúc này Hoắc Hoành lạnh lùng quát lên: “Ai dám!” Tiếng quát của anh vừa trầm vừa lạnh, mọi người trong phòng riêng nhỏ này đều lập tức ngây ngẩn cả người.
Ngay bản thân Lưu Huy cũng bị chấn động.
Sự yên lặng này khiến cho tiếng súng kịch liệt bên ngoài cửa càng trở nên rõ ràng hơn.
Sau một hồi ngẩn người, Lưu Huy hổn hển nói: “Hoắc Hoành, con mẹ nhà cậu làm sao thế hả? Con bé này có vấn đề, phải giết ngay!” Hoắc Hoành ngẩng đầu, lạnh lùng thốt lên: “Cô ấy là người của tôi.” “Cái gì?” Lưu Huy cảm thấy hình như sau khi trúng đạn, mình đã mất nhiều máu tới nỗi xuất hiện ảo giác rồi.
Nhưng Hoắc Hoành lại nhấn mạnh lại lần thứ hai: “Cô ấy là người của tôi, không được phép bắn!” Lưu Huy nổi giận: “Con mẹ cậu đang đùa với tôi đấy hả! Sao con bé này lại là người của cậu được chứ?” “Nếu cô ấy không phải người của tôi thì vừa rồi cô ấy đã sớm tiễn anh về Tây Thiên rồi, chứ không phải đứng đây để nói linh tinh với anh đâu.” Hoắc Hoành gằn từng tiếng một.
Lưu Huy thoáng bình tĩnh lại.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/597789/chuong-498.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.