*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cô nghĩ rồi gật đầu, “Nếu là công việc thì tôi sẽ đi.”
Thấy cô đồng ý, Hoắc Hoành cười nhẹ nhõm, “Vậy thì tốt rồi, hi vọng đến lúc đó gặp nhau.”
“Được.”
“Mặc dù là tôi không để ý cách ăn mặc của cô lần trước, nhưng Lưu Tổng của cô chắc sẽ không vui, nên lần này cô có thể chải chuốt hơn một chút không?”
Hoắc Hoành không thể quên được bộ dạng của cô lần trước cùng anh ta đi đến bữa tiệc của Roth. Thật sự là gây sự chú ý.
Nhiếp Nhiên cũng nhớ lại lần đó, khóe miệng hơi cong lên, “Được, tôi sẽ chú ý.”
“Vậy tôi không làm phiền cô nữa.”
“Tạm biệt ngài Hoắc.”
Hoắc Hoành nói lời tạm biệt với cô xong lập tức bảo A Hổ lái xe đi.
Nhìn chiếc xe đi khuất khỏi con ngõ, Nhiếp Nhiên mới nhíu mày.
Buổi tiệc mang tính chất thương mại thì phải là Vệ Vi thông báo chứ cớ gì Hoắc Hoành phải tự mình đến?
Cô có nên gọi Lệ Xuyên Lâm đến giúp không?
***
Cái lạnh đầu đông đã bao trùm lên thành phố A. Trong màn đêm, tất cả đều đang cố gắng dưỡng sức để chống chọi.
Ở chỗ để xe của một nhà kho, trên nền xi măng bẩn thỉu hỗn loạn xung quanh chất đầy những công cụ khiến người khác rùng mình.
Ở cuối gara, một người phụ nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/597787/chuong-496.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.