*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nghiêm Hoài Vũ nhìn thấy cảnh này, thổn thức nói: “Cái tên này, cậu ra tay nhanh quá rồi đấy?” Thi Sảnh khinh thường, “Còn nói coi cô ta là em gái, đúng là cầm thú!”
Kiều Duy vừa định giải thích thì lại thấy Y An Đức tát cô ấy nên đành nuốt lời định nói lại
Bây giờ nghe người bên cạnh khinh bỉ nhìn mình, Kiều Duy khẽ quát, “Nói linh tinh cái gì thế! Tôi chưa hề động đến cô ấy!” “Hừ! Cho dù chưa động đến, nhưng người ta đã vì anh mà nói những lời như vậy rồi, anh còn không lấy thân báo đáp à?” Thi Sảnh nói quái gở
Y An Đức tức giận đập tay xuống đất, bị thương nói: “Con muốn hủy nơi này hay sao!” “Ba, con xin lỗi! Con xin lỗi..
con không muốn gả cho hắn, con không thích hắn, không thích một chút nào!” “Đây là chuyện con nói không thích là có thể từ chối sao? Con nhìn những người dân trên đảo đi, còn cả những đứa bé vô tội kia nữa!” “Vậy con không vô tội sao? Ba có từng nghĩ đến con không, con cũng là một người trong số đó, sao ba lại nhẫn tâm gả con cho gã đàn ông đó!” Lời này giống như rắc muối vào vết thương của Y An Đức
Hơn mười năm qua, ông ta vì thế mà đau lòng, tức giận, nhưng lại không thể làm được gì.
Làm sao ông ta có thể chưa từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/597778/chuong-487.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.