*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chết đến nơi rồi vẫn không nhận! Nhiếp Nhiên cong khóe miệng lên, “Cậu nghĩ mọi người sẽ tin lí do này sao?”
“Vương Chí, rốt cuộc cậu muốn làm gì?” Phó Cục trưởng sầm mặt đứng ngoài cửa.
“Tôi… tôi...” Vương Chí bị nhiều người vây quanh đến thế không biết phải chối cãi thế nào, trừ lắc đầu nói hiểu lầm ra thì không có câu nói nào khác.
“Có phải là tin nhắn tối qua không gửi được không?” Nhiếp Nhiên đột nhiên mỉm cười, nói.
Quả nhiên, Vương Chí đứng nguyên nãy giờ kinh hãi nhìn cô, giận dữ chỉ vào Nhiếp Nhiên một cách vô thức: “Là cô!”
Tối hôm qua, Vương Chí muốn gửi tin tức đi. Bởi vì mấy ngày trước tài liệu mà Cục Cảnh sát giải mã được chỉ là tài liệu giả, nên cậu ta chẳng buồn để tâm. Nhưng ai ngờ lại mọc ra cái cô gái tên là Nhiếp Nhiên này, cô vừa nhìn đã phát hiện ra chương trình cậu ta thiết lập khiến cậu ta buộc phải truyền tin đi.
Vì thế, cậu ta lấy lý do đi mua đồ ăn để chớp thời cơ tắt hệ thống nhiễu sóng đi.
Nhưng ai ngờ… Nhiếp Nhiên lại phát hiện ra máy nhiễu sóng đã bị tắt.
Nhìn gương mặt hung ác của Vương Chí, Nhiếp Nhiên cong khóe miệng lên.
Cuối cùng cũng hiện nguyên hình!
“Tối qua tình cờ tôi thấy máy nhiễu sóng bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/597777/chuong-486.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.