*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trong tiết trời trong xanh hiếm thấy, ánh sáng của con dao trở nên càng sắc lạnh hơn.
“Tao sẽ thả người, nhưng trước đó tao muốn kiểm tra hàng! Ai biết được là mày có tráo hàng hay không.” Ánh mắt Hoắc Hoành vẫn lạnh như thế, anh quay ra dặn dò, “Đem tất cả hàng đến cho ông ta kiểm tra.” A Hổ đứng phía sau gật đầu phục tùng, “Vâng!” Nhưng Nhiếp Nhiên đang bị Lưu Chấn giữ lại lại tập trung hoàn toàn vào bóng của A Hổ
Thật sự hàng ở đây sao? Nhưng tôi qua cô cùng Lệ Xuyên Lâm đi tìm rất lâu mà không thấy, tên Hoắc Hoành này thật sự giấu hàng ở đây sao? Nhiếp Nhiên nhìn theo bóng A Hổ, cuối cùng dừng lại ở chiếc xe tải chở hàng mà tối qua cô cạy cửa
Tiếp theo anh ta xoay người đến gầm xe, sau đó lấy ra một cái bọc đen to được bọc cẩn thận đến trước mặt cô
Đồng tử Nhiếp Nhiên co lại, hóa ra..
hóa ra là giấu ở dưới gầm xe!
Tên Hoắc Hoành này đúng là làm cho người khác bất ngờ.
Dùng xe chở hàng để đánh lạc hướng tới mắt, dùng sức nặng của bùn đất để ngụy trang cho sức nặng của súng ống, chẳng trách cô có cảm giác mình tìm sai chỗ
Bọn thuộc hạ đều chui xuống gầm xe lấy từng bọc từng bọc được đóng gói kĩ ra, mười mấy cái bọc vứt ở trước mặt Lưu Chấn
Chờ đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/597759/chuong-468.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.