*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nhìn dáng vẻ kia chắc là định đi làm
“Ba, con về rồi.” Nhiếp Nhiên đứng ở dưới cầu thang, ánh nắng ban mai ấm áp mùa đông chiếu lên khuôn mặt mỉm cười của cô
Cố vốn tưởng là Diệp Trần nhìn thấy mình, cho dù không quá kinh ngạc thì thế nào cũng hơi giật mình, nhưng điều khiến cô cảm thấy bất ngờ là những thứ này đều không có
Diệp Trận chỉ hờ hững quét mắt qua cô, giống như hoàn toàn không để ý đến sự xuất hiện của cô
Ồ, cô coi thường người phụ nữ này rồi, thật là giỏi dằn lòng, biết rõ mình về đồng nghĩa với việc nhiệm vụ hoàn thành, bà ta lại vẫn có thể bình tĩnh như vậy, chuyện này cũng khiến cô hơi bất ngờ
Thế nhưng Nhiếp Thành Thắng ở bên cạnh nhìn thấy cô thì đầu tiên là ngẩn ra, sau đó tức giận, “Cô còn có mặt mũi biết về nhà nữa à?” Bác Lưu ở bên cạnh thấy ông chủ nhà mình tức giận như vậy, lập tức tỉnh lại khỏi niềm vui mừng
Mấy tháng trước đơn vị gọi điện thoại cho ông chủ nói cô chủ bị đơn vị xóa tên, sau đó lại bị cô chủ cúp điện thoại, ngày nào bầu không khí trong nhà cũng căng thẳng
Lần này cô chủ về nói không chừng sẽ phải chịu khổ
Cộng thêm người phụ nữ bên cạnh đó luôn dùng chiêu hiểm độc với cô chủ
Không được không được,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/597753/chuong-462.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.