*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lúc Kiều Duy nhìn thấy tay của Nhiếp Nhiên, ánh mắt anh ta khẽ chớp, nhưng cuối cùng không cố hỏi nữa mà chỉ nói: “Vậy chúng ta tiếp tục chứ?” Nhiếp Nhiên gật đầu, nhưng trong đầu vẫn đang nghi ngờ nữ binh lớp 1 lén quan sát mình là ai
Cô có thể cảm thấy được, ánh mắt đó không hề có thiện cảm với mình
Nhân lúc mấy lần Kiều Duy áp sát đánh mình, cô đều thoáng liếc nhìn nữ binh kia, thấy người đó đã thu ánh mắt về, lúc này cô mới tập trung tinh thần vào chiến đấu
Sau cả một buổi chiều huấn luyện chiến đấu, không biết Hoắc Hoành lại phát điện cái gì, bắt người lớp 6 phải chạy 10km trước bữa cơm tối
Nhìn thấy người khác tự do nhàn nhã tới nhà ăn ăn cơm, còn bọn họ đáng thương vẫn phải chạy, trong lòng ai nấy đều gào thét ai oán
Để được về ăn cơm sớm một chút, đám người này giống như bị điên, lần đầu tiên tất cả đều về đích đúng giờ, thậm chí tốc độ còn nhanh hơn một chút
Hoắc Hoành thấy thế mới tha cho bọn họ
Đám người ôm cái bụng lép kẹp đi vào nhà ăn, ăn như hổ đói, sói đói đầu thai vậy, duy nhất chỉ có một mình Nhiếp Nhiên ăn uống chậm rãi thong thả
Thật ra Nhiếp Nhiên cũng muốn tay trái cầm màn thầu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/597719/chuong-428.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.