*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nhiếp Nhiên biết bọn họ lo lắng nhưng cô vẫn điềm nhiên ngồi ăn mì
Bây giờ cô cần đồ ăn để nhanh chóng điều dưỡng tốt cơ thể
“Mọi người không cần phải bận tâm chuyện này.” Cô nuốt một miếng to, nhưng lại cảm thấy lời mình quá cứng rắn, xét thấy mình đang thiếu nhân tình, sau đó lại nhạt nhẽo bồi thêm một cầu, “Mọi người đi ngủ đi.” Nghiêm Hoài Vũ cau mày, trong ánh mắt là sự sốt ruột và bất an, “Làm sao có thể không bận tâm được? Có mấy trăm tên cướp biển, mấy người chúng ta không đủ cho người ta chơi.” “Đúng vậy chị Nhiên, chị chơi lớn quá rồi!” Hà Giai Ngọc nói
“Nếu tôi đã dám nói thì nhất định có thể làm được!” Vừa rồi đã dùng hết tất cả sự kiên nhẫn với Y An Đức, bây giờ đám người này còn tới làm phiền mình, lần này Nhiếp Nhiên thực sự không nể mặt bọn họ nữa, “Ra ngoài!” Lý Kiểu nhìn vẻ mặt lạnh như băng của cô, tính toán trong lòng một lúc, cảm thấy nếu vừa rồi Nhiếp Nhiên đã nhận phần nhân tình kia thì chắc sẽ không làm quá giới hạn, nhưng cô vẫn muốn nhắc nhở
“Tốt nhất là cậu biết mình đang làm gì.”
Nói xong, cô đi ra ngoài trước
Đám người kia đã thấy hành động bất thường ban ngày của Nhiếp Nhiên thì sợ hãi trong lòng, lúc này thấy Lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/597682/chuong-391.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.