*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Nhà bếp có quan hệ với tôi không tệ, nếu cô muốn ăn cái gì cứ lấy đừng khách sáo! Nếu như bọn họ không chịu cho, cô cứ nói tên tôi ra.” “Đúng rồi, cô mới đến, chắc chắn chưa quen thuộc Quân khu 2, tôi có thể dẫn cô đi một vòng, tôi nắm rõ nơi này lắm!” “Còn đi một vòng, vòng cái quỷ ấy, nhìn là biết cậu không có ý tốt rồi!” Ngay lúc phòng ăn đang ầm ĩ, một người đi từ cửa phòng ăn vào.
Những nam binh ở vòng ngoài lập tức trở lại vị trí của mình, chỉ có đám người Dương Thụ vẫn vây quanh Nhiếp Nhiên vồn vã giới thiệu mình.
Người kia đi từng bước đến gần bàn của Nhiếp Nhiên, cho đến khi đứng ở sau lưng Nhiếp Nhiên, lạnh lùng nói: “Bây giờ là giờ ăn cơm, nếu các cậu không muốn ăn thì đi huấn luyện cho tôi! Cả phòng ăn, chỗ mấy cậu là náo nhiệt nhất!” “Sĩ quan huấn luyện Lâm!” Đám người kia lập tức đứng lên, nghiêm túc hồ.
Lúc này, Nhiếp Nhiên cũng đứng lên, nói với người kia: “Sĩ quan huấn luyện Lâm.” Thật ra từ lúc người này vào phòng ăn là cổ đã cảm nhận được rồi.
Cô muốn mượn người này để khiển trách đám nam binh này một trận, sau đó đuổi đi.
“Mặc dù cô là lính cần vụ nhưng cũng không được lười biếng! Ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/597659/chuong-368.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.