*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“À, sư đoàn trưởng, tôi đột nhiên có cái nhìn khác về kế hoạch diễn tập lần này.” Lâm Hoài đưa tài liệu tới.
Nhiếp Thành Thắng nhận lấy lật mấy trang rồi chỉ phòng làm việc: “Đi vào nói đi.”
“Rõ!”
Lúc hai người bọn họ đóng cửa phòng làm việc lại trao đổi nội dung diễn tập lần này, Dương Thụ vừa vội vàng rời khỏi tòa nhà hành chính lại bị mấy anh em của mình khống chế.
“Dương Thụ, cậu định đi đâu, cậu đừng có kích động!” Ngô Sướng ôm chặt eo anh ta, không cho anh ta đi về phía trước nửa bước.
Dương Thụ không giãy ra được, vừa giận vừa tức gầm nhẹ, “Tôi muốn đi thăm Nhiếp Nhiên!” Ngô Sướng ngẩn ra, sau khi hoàn hồn lại, tức giận buông anh ta ra, “Sao cậu không nói sớm?” Một đám người theo Dương Thụ xông vào trong phòng ăn.
Lúc bọn họ đi vào, phòng ăn đã dừng cấp cơm, bên trong không có một ai.
Bọn họ đứng ở cửa sổ phòng ăn xem bên trong có bóng dáng Nhiếp Nhiên hay không.
May mắn là lần này đã nhìn thấy rồi.
Dương Thụ mới vừa toét miệng muốn gọi Nhiếp Nhiên trong cửa sổ, nhưng một giây tiếp theo, nụ cười trên mặt và lời nói của anh ta lập tức bị dừng lại.
Bởi vì, Nhiếp Nhiên đang khom người lau nhà.
Cô mặc tạp dề nhựa màu đen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/597658/chuong-367.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.