*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Lâu rồi không gặp chú Năm, anh tới nói chuyện một chút.”
Hà Úy Giai kinh ngạc, “Bây giờ ư?”
Muộn vậy, chắc người ta đã ngủ rồi.
“Chuyện này phải nhanh chóng giải quyết mới được, nếu không, anh không yên tâm. Em cứ ngủ trước đi.”
Không chờ Hà Úy Giai nói gì, Hoắc Mân đã đóng cửa rời khỏi rồi.
Dưới hầm gửi xe văng vẳng truyền tới giọng phụ nữ và tiếng hắt nước. Hà Úy Giai lại nhìn về phía lối xuống hầm một lần nữa, cuối cùng cũng quay người lên tầng.
Hoắc Mân lái xe về phía khu biệt thự cao cấp nào đó trong thành phố A.
Hắn ấn chuông cửa mấy cái, giúp việc trong biệt thự vội vàng tới mở cửa. Vừa thấy là Đại thiếu của Hoắc gia, người giúp việc lập tức vội vàng mời vào trong.
“Ông chủ đang nghỉ ngơi, để tôi đi gọi.”
Người giúp việc vội vàng lên tầng, rất nhanh giọng của Lão Ngũ từ trong phòng truyền tới, thậm chí còn có tiếng cười nhõng nhẽo của mấy cô gái.
Hoắc Mân nhếch mép cười, tự mình rót một ly rượu uống.
Không lâu sau, chú Năm từ trên tầng đi xuống. Ông ta mặc áo choàng ngủ, chau mày nhìn về phía Hoắc Mân trên sofa.
“Muộn thế này rồi cháu tới chỗ chú làm gì vậy?”
“Không hổ là chú Năm nhà chúng ta, thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/597645/chuong-354.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.