*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nhiếp Nhiên nén cơn đau bên hông, hét lên, “Ngài Hoắc, cứu tôi, cứu tôi!” Vừa nãy, cô cũng đoán được là Hoắc Hoành sẽ nổ súng, để kéo dài thời gian, cô đã cố tình che chắn vị trí tim và đầu của Hoắc Mân, như vậy Hoắc Hoành sẽ không bắn được vào những điểm trí mạng
Sau đó, nhân lúc mọi người không chú3ý, cô lại giẫm lên tay Hoắc Mân làm hắn tỉnh dậy, như vậy có thể giúp Lệ Xuyên Lâm kéo dài thời gian
Chỉ không ngờ rằng Hoắc Mân lại phát điên lên kéo cổ như chiếc giẻ lau nhà thế này
Nếu như mà không phải cô đang bị sốt, chân hơi loạng choạng thì không dễ gì cổ để hắn kéo đi như thế
Thật là nhục quá! “Anh là một người đàn ông lại cứ đem một cô gái ra để uy hiếp tôi, anh còn là con trai của Hoắc gia hay không vậy?” Hoắc Hoành thấy Nhiếp Nhiên kêu khản tiếng, nắm đấm lại siết chặt hơn
Hoắc Mân cười mỉa, “Tao không phải, mày thì phải chắc! Mày đàn ông lắm mà, chỉ vì một đứa con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/597554/chuong-263.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.