*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trong lúc vô tình chạm vào đồ ngủ mỏng của cô, cảm giác nhiệt độ cao khác thường truyền đến từ đầu ngón tay khiến anh nhíu chặt lông mày, “Em bị ốm à?”
Nhiếp Nhiên nhanh chóng rút tay lại cười gượng, “Tôi không sao.”
Tối qua lúc đi kí hợp đồng với Vệ Vicô còn vô cùng vui vẻ, chỉ qua một đêm lại sốt như thế này, khó tránh Hoắc Hoành sẽ nghi ngờ
Đối với người đàn ông này, cô vẫn cứ nên cẩn thận thì hơn
Hoắc Hoành cởi áo vest của mình ra khoác cho cô, giọng nói ấm áp dịu dàng nhưng lại làm người khác tức điên
“Khoác áo lên đi, cẩn thận không sốt cao lâu quá lại ảnh hưởng đến não đấy.” Nhân lúc không có ai chú3ý, Nhiếp Nhiên lườm Hoắc Hoành một cái, trong lòng mắng thầm một câu, “Anh mới sốt hỏng não ấy, cả nhà anh đều sốt đến hỏng não!” Nhưng lúc này Hoắc Hoành lại đang chăm chú để ý đến Lưu Chẩn - kẻ nãy giờ không có động tĩnh gì, vì thế không chú ý đến hành động vừa rồi của cô
“Đưa ông ta đi cho tôi.” Hoắc Hoành lạnh lùng dặn dò
A Hổ lễ phép gật đầu, “Vâng, Nhị thiểu.” Lưu Chấn nhìn Nhiếp Nhiên đang đứng cạnh Hoắc Hoành, ông ta tức tối khẽ chửi rủa Hoắc Mân đang nằm ngay đơ dưới đất
Đúng là cái loại vô tích sự! Hắn bị giết thì thôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/597553/chuong-262.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.