*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Ừ.”
Cuối cùng, Hoắc Hoành chỉ đáp khẽ một tiếng rồi không nói gì nữa.
Đợi lâu như thế, rốt cuộc cũng tới rồi.
Sáng sớm ngày thứ sáu, thời tiết lạnh hơn thường lệ. Nghe nói là đợt không khí lạnh ba mươi năm mới có một lần đổ về, trời cực kì âm u, giống như tầng mây xám kia có thể ập xuống đất bất cứ lúc nào.
Nhiếp Nhiên nghe đám nhân viên bên ngoài văn phòng đang xôn xao bàn về thời tiết khắc nghiệt hôm nay, động tác trên tay lại càng nhanh hơn.
Hôm nay là ngày ký kết hợp đồng. Tất cả chỉ cần đợi ký xong hợp đồng là mọi thứ coi như xong.
Kiếp sống nằm vùng suốt mấy tháng trời này của cô, tới3hôm nay rốt cuộc cũng sắp xong rồi.
Nghĩ tới đây, cô không nhịn được mà thở phào một hơi.
“Cô đã chuẩn bị xong chưa? Xong rồi thì mau lên xe đi!” Vệ Vi sửa soạn xong mọi việc, bước nhanh vào văn phòng của Nhiếp Nhiên, nét mặt thể hiện sự nôn nóng và hồi hộp.
“Vâng, tôi đã sửa soạn đầy đủ rồi, cũng mang đủ tất cả những gì cần mang rồi.” Nhiếp Nhiên bỏ máy tính vào trong túi đựng, sau đó cầm lấy túi xách cá nhân của mình, đi theo Vệ Vi ra ngoài.
Sau khi lên xe, suốt đường đi, Vệ Vi đều không ngừng dặn dò, mãi cho đến khi tới nơi rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/597534/chuong-243.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.