*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nhiếp Nhiên cảm nhận được áp lực xung quanh liền dừng tay đang gõ bàn phím lại, nhìn bọn họ đang vây xung quanh.
“Các người làm gì thế, tất cả vây xung quanh tôi để sưởi ấm sao?”
Phó Cục trưởng: “Tôi bảo bọn họ phải chịu khó học tập, nếu không cứ phải phiền đến cô thì thật sự là có lỗi lắm.”
Câu nói nói ra một cách đường đường chính chính, nhưng Nhiếp Nhiên đâu có ngốc đâu. Mấy ngày trước, hai người còn cãi vã một trận lớn, sao có chuyện ông ta biết ngại chứ?
Cô nhìn Phó Cục trưởng, cười lạnh lùng, “Đúng vậy, mấy người chịu khó đến quan sát theo dõi đi.”
“...”
Phó Cục trưởng không ngờ3rằng cô lại có thể thẳng thắn như thế, đến những lời nhẹ nhàng mềm mại cũng không muốn dùng. Điều này làm ông ta nhất thời không biết trả lời như thế nào.
“Thế thì các người cứ chịu khó nhìn đi nhé. Thủ thuật của tôi khá nhanh, nếu theo dõi không kịp cũng đừng trách tôi.”
Nhìn vẻ kiêu ngạo của Nhiếp Nhiên, trong lòng Phó Cục trưởng cảm thấy vô cùng khinh thường. Ông ta cười lạnh một tiếng. Thủ thuật có nhanh thì có thể nhanh đến mức nào chứ, cứ làm như nhanh như chớp không bằng ấy!
Ấu trĩ! Tự đại!
Phó Cục trưởng hướng mắt nhìn theo tay của Nhiếp Nhiên, quả nhiên là rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-quan-nhan/597477/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.