"Bố! Bố làm sao vậy? Bọn chúng chính là người đã hại con đấy". Lăng Triết khó hiểu nhìn Lăng Trạch, cất tiếng. 
Lăng Trạch mở to mắt, đầy vẻ bất ngờ nhìn hai người. Ông ta không ngờ được, người ông ta luôn tìm kiếm, muốn lột da là người mà ông ta không thể động vào. " Hoắc Tổng! Hoắc Phu nhân! Sao hai người lại hại con trai của tôi vậy? ". Lăng Trạch gượng cười, cố gắng bình tĩnh hỏi. 
" Vậy phải hỏi con trai ông rồi?". Nhã Tịch ngả người về sau, cười nhẹ đáp. 
"Bố! Sao bố lại khách khí với bọn chúng vậy chứ? Bọn chúng hại con, bố mau lập tức giết chúng ". Lăng Triết khó hiểu nhìn Lăng Trạch, hắn ta không thể hiểu nổi vì sao phải cung kính với hai người như vậy. 
" Câm miệng lại ". Lăng Trạch tát mạnh Lăng Triết một cái, giận dữ quát lớn. 
"Bố! Bố làm sao vậy? Sao lại đánh con? ". Lăng Triết bất ngờ hỏi. Từ nhỏ đến lớn, Lăng Trạch chưa bao giờ đánh hắn ta, bây giờ chỉ vì hai người ngoài mà lại ra tay đánh hắn ta. Nhưng hắn ta đâu biết, ông ta làm tất cả vì muốn bảo vệ hắn, bảo vệ Lăng gia. 
" Hoắc Tổng! Hoắc Phu nhân! Đứa con trai ngu dốt của tôi mạo phạm đến hai vị, tôi thay mặt nó xin lỗi hai vị ". 
Lăng Trạch cố giữ vững nụ cười trên môi, lên tiếng xin lỗi. Bề ngoài là vậy, nhưng trong lòng đã toát mồ hôi lạnh. 
"Đồ ngu! Mau xin lỗi đi " Lăng Trạch chuyển ánh mắt về phía Lăng Triết, giận 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-nho-tinh-nghich/3715705/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.