30 phút sau, một chiếc xe Rolls Royce màu bạch kim từ từ tiến vào Lăng gia. Chiếc Rolls Royce màu bạch kim? 
Không phải trước đây đã hỏng rồi sao? Phải, đúng là đã bị hỏng, Hoắc Thời Khâm đã cho người đưa đến đi tiêu hủy. Vì thích chiếc xe đó, Hoắc Thời Khâm đã đặt làm một chiếc xe tương tự. 
"Đến rồi". Lăng Trạch hướng ánh mắt theo chiếc Rolls Royce màu bạch kim từ cổng cho đến khi chiếc xe dừng hắn. 
Lăng Trạch vui vẻ bước đến gần chiếc xe, cẩn thận mở cửa xe. Ông ta lúc này không có chút dáng vẻ nào của một gia chủ Lăng gia, mà giống một kẻ thấp hèn, nịnh nọt. 
Hoắc Thời Khâm nắm lấy tay cô, bước xuống xe. Hai người vừa bước xuống, những ánh đèn flash liên tục nhấp nháy. Họ đang cố gắng từng giây từng phút để chụp được những khoảng khắc của hai người. 
" Hoắc Tổng! Hoắc Phu nhân! Lăng gia chúng tôi thật quá vinh hạnh khi hai vị đến tham gia buổi tiệc sinh nhật của tôi ". Lăng Trạch nở nụ cười tươi, nói. (2) 
Hoắc Thời Khâm lạnh lùng nhìn Lăng Trạch, im lặng không nói gì. Sự im lặng tưởng chừng như bình thường này lại khiến Lăng Trạch cảm thấy sự áp bách lạ thường. Nhưng lạ ở chỗ nào thì ngay cả ông ta cũng không biết. 
" Hoắc Tổng! Hoắc Phu nhân! Mời hai vị vào ". Lăng Trạch cố gắng giữ nụ cười tươi trên môi, cánh tay hướng tay vào phía biệt thự nói. Ông ta thật giống như một nhân viên mời khách của một hàng hàng, khách sạn nào 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-nho-tinh-nghich/3715704/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.