" Cháu đưa Thời Khâm đến bệnh viện đo, nơi này chú sẽ xử lý ". Đông Phương Tẫn nhìn theo bóng lưng cô, cất tiếng nói. 
Bước chân Nhã Tịch dừng lại, cô quay người lại, đi đến gần Đông Phương Tẫn, hỏi. " Chú Tư! Chú Có bật lửa không? ". Nhã Tịch xoè tay đưa về phía Đông Phương Tẫn. 
Có ". Đông Phương Tẫn có chút kinh ngạc, nhưng vẫn lấy chiếc bật lửa trong người ra, đặt vào lòng bàn tay cô. Đông Phương Tẫn dường như đã đoán được Nhã Tịch muốn làm gì? 
Nhã Tịch nhìn những người gần đó, ra lệnh. "Tất cả ra ngoài ". 
Những người đó ngơ ngác vài giây rồi làm theo những gì cô nói. 
Nhã Tịch nắm chặt chiếc bật lửa, đi về phía thùng dầu gần đó, một lực đạp đổ. Dầu cũ trong thùng không ngừng chảy ra, tạo thành một vũng màu đen lớn. 
Nhã Tịch lạnh lùng nhìn vũng dầu chảy dài trên đất. Mất mấy phút, dầu trong thùng chảy dài tạo thành một dòng sông nhỏ chảy đến thùng chứa phía xa. 
Nhã Tịch quay người, thuận tay ném chiếc bật lửa đang bật về phía dòng sông dầu nhỏ, ngọn lửa lật tức bùng lên dữ dội. 
Mấy người lên xe, rời khỏi bến cảng. 
Đi được 50 mét, một tiếng nổ lớn vang lên, ngọn lửa bùng lên, bến cảng hoàn toàn bị ngọn lửa nuốt chửng. 
Hoắc Thời Khâm ngơ ngác nhìn cô một lúc lâu, hắn bật cười thành tiếng. " Tiểu Tịch! Cháu không hổ là cháu gái của A Tẫn, ra tay nhanh gọn, dứt khoát ". 
Nhã Tịch trừng mắt nhìn Hoắc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-nho-tinh-nghich/3678901/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.