Vương Diệu Linh chuyển ánh mắt về phía Hoắc Thời Khâm, trong ánh mắt đầy vẻ ngưỡng mộ.
" Cố gắng bao nhiêu năm, cuối cùng cũng có thể ở đứng cạnh anh ấy rồi".
Từ nhỏ Vương Diệu Linh đã thích Hoắc Thời Khâm, nhưng vì gia thế hai nhà quá khác biệt, Vương Diệu Linh không ngừng nỗ lực, không ngừng cố gắng khiến bản thân trở nên hoàn hảo. Như vậy mới có thể đứng bên cạnh Hoắc Thời Khâm.Nhã Tịch đang nắm chặt vào nhau thì nụ cười trên môi lập tức vụt tắt.
" Bác Thời! Cô gái này là ai vậy ạ? ". Vương Diệu Linh quay người nhìn sang nhìn Hoắc Thời, đôi môi nở nụ cười gượng, nhẹ nhàng hỏi.
À! Diệu Linh! Đây là bạn gái của Thời Khâm. Bác xin lỗi cháu, vừa nãy Thời Khâm mới đưa về ra mắt bác, nên bác..". Hoắc Thời áy náy nói. Vương Diệu Linh vốn là người mà Hoắc Thời muốn giới thiệu cho Hoắc Thời Khâm, bây giờ đột nhiên Hoắc Thời Khâm có bạn gái, Vương Diệu Linh đến Hoắc gia không phải là vô ích rồi sao? Áy náy là dĩ nhiên rồi.
Bạn gái? Thời Khâm có bạn gái sao? Bao nhiêu năm nay anh ấy không hề yêu bất kỳ người phụ nào, sao bây giờ lại đột nhiên có bạn gái chứ? ".
" Vâng ". Vương Diệu Linh nở nụ cười tươi, nhưng bàn tay đang đặt trên đùi đã nắm chặt lúc nào không hay. Vương Diệu Linh luôn thích thầm Hoắc Thời Khâm, mọi cố gắng, mọi nỗ lực của Vương Diệu Linh bao năm qua đều là vì có thể xứng đáng đứng cạnh Hoắc Thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-nho-tinh-nghich/3620941/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.