Tiếng gõ cửa vang lên. Tiếng gõ cửa đánh tan không khí tĩnh lặng trong căn phòng.
" Hoắc Tổng! Đồ ăn sáng chuẩn bị xong rồi ạ ". Tần Viêm nhẹ nhàng cất tiếng.
" Chú Tần Viêm đến rồi. Chú mau thả cháu ra". Nhã Tịch hốt hoảng nói. Cô vội vàng đẩy người Hoắc Thời Khâm ra, cố gắng thoát ra khỏi vòng tay kia. " Thả
cháu ra mau lên ".
Hoắc Thời Khâm ôm chặt lấy Nhã Tịch, hắn không có ý định thả Nhã Tịch ra. Thả cháu ra cũng được. Nhưng với một điều kiện, cháu hôn tôi một cái ". Đôi môi hắn nở nụ cười gian xảo, đáp.
" Hôn? ". Đôi má Nhã Tịch lập tức ửng đỏ. Đôi mắt hiện lên sự bất ngờ nhìn Hoắc Thời Khâm. " Hôn? Chú nói là hôn sao? ". Nhã Tịch không dám tin vào tai mình. Hôn? Hoắc Thời Khâm nói ra thật nhẹ nhàng.
" Đúng. Cháu hôn tôi, tôi sẽ thả cháu ra ". Hoắc Thời Khâm mỉm nói. " Hay là cháu chê tôi, chê một người bị liệt dương như tôi ". Hắn nhìn thẳng vào đôi mắt đang đầy ngại ngùng của Nhã Tịch, nói.
Không phải ". Nhã Tịch vội vàng đáp. Nhã Tịch đương nhiên không chê Hoắc Thời Khâm rồi. " Cháu chưa từng hôn ai cả. Cháu không biết nên hôn kiểu gì ". Nhã Tịch nhỏ giọng nói. Nhã Tịch năm nay 22 tuổi rồi, cô chưa từng hôn bất kỳ ai. Đương nhiên rồi, xung quanh Nhã Tịch chỉ vỏn vẹn có 3 người đàn ông, một người là tình thân, hai người là tình bạn. Nhã Tịch cũng chưa từng yêu đương.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-nho-tinh-nghich/3615194/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.