Hoắc Thời Khâm thở dài, nhẹ nhàng nói. "Nhóc con! Cháu không hợp với chuyện bếp núc đâu. Từ nay về sau mấy việc này cháu giao cho người khác làm thì hơn ". Tài nghệ của nấu nướng của Nhã Tịch, Hoắc Thời Khâm đã được chứng kiến rồi. Thật quá kinh khủng, nó vượt xa tưởng tượng của Hoắc Thời Khâm. Bát cháo này, là bát cháo khó quên nhất trong cuộc đời của hắn. Một thảm họa như vậy, sao hắn còn có thế đế Nhã Tịch vào bếp nữa chứ.
"Cháu không tin". Nhã Tịch nắm chặt tay lại, kiên định nói. Nhã Tịch luôn tự tin đối với bản thân. Cô luôn tin trên đời không có chuyện gì cô không làm được. Nấu cháo? Đơn giản như vậy, sao Nhã Tịch lại có thể thất bại được chứ?
Nhã Tịch cầm lấy chiếc thìa trên tay Hoắc Thời Khâm, cô dứt khoát đưa con bạch tuộc đen vào miệng.
Phụt!
Chưa nổi 1 giây, con bạch tuộc trong miệng Nhã Tịch lập tức được nhả ra ngoài. " Ghê quá đi ". Nhã Tịch nhăn mày, vị cháo nhạt, còn thêm vị chan chát. Thật quá khó ăn. " Cháu còn nghĩ nó sẽ ngon nữa. Không ngờ lại khó ăn như vậy ". Nhã Tịch thất vọng nói. Nhã Tịch không thể ngờ được, cháo cô nấu lại khó ăn như vậy.
"Tần Viêm!". Hoắc Thời Khâm chuyển ánh mắt ra phía cửa, nói.
Cánh cửa được mở ra ngay lập tức. " Hoắc Tổng! Bác sĩ đây rồi ". Tần Viêm hốt hoảng đáp. Phải, Tần Viêm lo lắng
Hoắc Thời Khâm ăn cháo của Nhã Tịch sẽ xảy ra chuyện, nên cùng bác sĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-nho-tinh-nghich/3584703/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.