Editor: An Dĩnh Hy
Trong tiệc tối, mọi người đều lo nói chuyện của mình, nào có người sẽ chú ý tới Phong Thiển Tịch cùng Trương Mẫn, hơn nữa âm thanh của hai người không lớn, thoạt nhìn giống như tán gẫu bình thường, càng không gây thêm sự chú ý.
Đối mặt với một Trương Mẫn chanh chua, Phong Thiển Tịch biết mình nhiều lời vô ích, cô không muốn chú ý quá nhiều, từ từ quay đầu lại phớt lờ Trương Mẫn.
“Sao nào, cô cho rằng không để ý tới tôi là được sao? Hừ, loại nhân tình như cô, cũng xứng tới tham dự bữa tiệc cao cấp này hả? Mặc váy đắt tiền, đeo trang sức còn trang điểm, cô cho rằng con quạ bay lên cành cao thì có thể trở thành phượng hoàng sao? Haizz thật là dạng người gì cũng có mà.” Thấy cô không nói lời nào, Trương Mẫn càng ngày càng châm chọc không e dè.
Tầm mắt Thiển Tịch vẫn nhìn về chỗ khác, phớt lờ cô ta.
Truyện được đăng tại Vietwriter.com
Trương Mẫn nhíu mày, cái gì? Con đàn bà này không thể tiếp cận sao? Rõ ràng là thứ rác rưởi, còn giả vờ mình là tiểu thư danh giá! Mày thực sự cho rằng mặc long bào vào thì có thể thành Thái Tử chắc?
“Cắt! Cô còn diễn cái gì? Khi rên trên giường của đàn ông, không biết cô có bao nhiêu là dâm đãng! Thật sự không biết loại cha mẹ rác rưởi như thế nào, mới có thể sinh ra một con đàn bà không biết xấu hổ như cô!”
“Cô Trương, cô không biết rằng nói về cha mẹ của người khác là một chuyện rất đáng xấu hổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-nho-nham-hiem/256474/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.