Chương trước
Chương sau
Chương 265:

 

“Bà vì cái gì đòi tiền tôi mặc kệ, bà cứ nói bao nhiêu đi.”

 

“W[SI…….. Một trăm vạn.”

 

Tô Thính Ngôn hít một hơi thật sâu: “Dì, tôi có nhiều tiền như vậy?”

 

“Sao cô lại không có tiền, Lâm Nhứ không phải tỉ phú sao, cô nói với anh ta không phải được rôi sao?”

 

Tô Thính Ngôn: “Được rồi, bà đừng nói đến Lâm Nhứ với tôi nữa, tôi sẽ đưa tiền cho bà, được không? Bà bắt nhận đucojW tiền xong không đi đến nhà tôi gây sự nữa đủng không?”

 

“Đúng vậy.”

 

“Sao tôi có thể tin tưởng bà được, chúng ta phải viết hợp đồng, bà lại đi gây sự, tôi lập tức sẽ kiện bà.”

 

Bà ta nghĩ, cảm thấy cũng đúng: “Vậy được rôi.”

 

Tô Thính Ngôn lập tức bảo luật sư viết hợp đồng, hai người ở dưới sự chứng kiến của luật sư ký tên.

 

Tô Thính Ngôn chuyền khoản cho bà rất dứt khoát.

 

Vạn Thiền lại cảm thấy, làm sao cảm thấy có chút không thích hợp, không phải muốn đưa tiên cho bà ta sao?

 

Bên kia, Vạn Thiền cảm thấy không đúng, chậm rì rì đi trở về, lại ở trên đường thấy được Lại Mỹ Lâm.

 

Lại Mỹ Lâm cười tủm tỉm: “Tôi biết bà đi tìm Tô Thính Ngôn…”

 

“Bà là ai?”

 

Lại Mỹ Lâm làm sáng tỏ mình là ai, ý đô đến đây.

 

“Một cătrt nhà ở thủ đô bao nhiêu tiền, bà mới muôn một trăm vạn, ít nhất phải lấy đủ tiền một căn nhà, chứ, hơn nữa, cô ta có tiền, sao có thể không có tiền, cô ta là cô đông của Tô Tê, có rất nhiều tiền, bà muốn quá ít.”

 

Bị người ta xúi giục, Vạn Thiền lại cảm thầy không đúng, quay đầu lại lại gọi điện thoại cho Tô Thính Ngôn.

 

Tô Thính Ngôn nghe tiếng bà ta, cười nói: “Chúng. ta đã ký hợp đồng.”

 

“Ký thì như thế nào, tôi nói cho cô, cô không cho tôi tiền, tôi lập tức đến bệnh viện mẹ cô gây chuyện, làm người ta đều đã biết, công việc của mẹ cô cũng coi như bỏ, cô đừng quên mẹ cô còn có bệnh đấy, đến lúc đó bệnh tái phát lại có thê không chỉ chừng nảy tiên đâu, nhìn xem các người còn ở thủ đô như thế nào, cô cho tôi chút tiền đây đề tống cô ăn mày à, họ Giang kia còn có một nửa tên của ông ta trong căn nhà chúng tôi có gắng làm ăn, cô phải đưa tiền này cho tồi.”

 

“Cho bà tiền bà sẽ ly hôn sao?”

 

“Đúng vậy, cho tôi, tôi lập tức ly hôn.”

 

“Được, tôi cho bà…”

 

Bà ta lập tức lại muốn hai trăm vạn.

 

300 vạn, thật là nhiều.

 

Vạn Thiền lấy được tiền, còn không có ý muôn ly hôn.

 

Dựa vào cái gì ly hôn, họ Giang kia không đồng ỷ gửi nhà cho bà ta, bà ta sẽ ‘thông ly hôn.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.