tà tính cách không họp, Vương Thiến có chút cường thế, nhưng là Vương Thiến không muốn ly hồn, có lẽ là người họ Giang kia đơn phương muốn Ìy hôn.”
Lâm Tích Bạch nhìn cô: “Bây giờ cô phải làm sao bây giờ? Ngăn cản dì và ông ta ở bên nhau sao?”
Tô Thính Ngôn nghĩ: “Ngăn cản người phụ nữ kia làm tôn thương mẹ tôi mới là quan trọng, những chuyện khác… Tôi trước nhìn xem rồt cuộc là chuyện như thế nào, nều chỉ vợ ông ta có tính cực phẩm, ông ta cũng là người bị hại còn tốt, nếu không phải, tôi sẽ nói lại kỹ càng với mẹ tôi.”
VN vậy, đời này dì đã vất vả như vậy, thật vật vả mới yêu đương một lần, gấp được loại cực phẩm như vậy thì..
Nhưng việc này Lâm Tích Bạch đã nghe được, những người cũng nghe được là rất có khả năng.
Không chỉ người khác, bên Tô Khujth Tình kia rất mau nhận được tin tức.
Cô ta và Lại Mỹ Lâm nói đến chuyện này.
Lại Mỹ Lâm giật mình: “Bà ta làm giày rách? Lớn tuôi như vậy rôi, thật không biết xấu hỗ.”
“Thật sự, nghe người của bệnh viện số một kia nói, người kia cũng y tá trưởng của bệnh viện bọn họ, tức đến muôn đi tìm Có Chân Chân nói chuyện đấy.”
“Hừ, để mẹ bảo bố con, bảo Tô Thính Ngôn kia, chúng ta…… Chúng ta nêu là không phải thứ gì tốt đẹp, vậy mẹ của cô ta cũng không phải cái gì tốt đẹp.”
Loại chuyện này Tô Khuynh Tình đương nhiên sẽ không tự tham dự ởi vào, trực tiếp bảo Lại Mỹ Lâm ởi náo loạn, bà ta cũng chỉ thích hợp giúp những việc này.
Bên kia, Lâm Tích Bạch nghe Tô Thính Ngôn, tìm người đi nói cho Vương Thiên, Tô Thính Ngôn có tiền, ở biệt thự lớn, hơn nữa rất yêu mẹ của mình, nêu đi tìm Cô Chân Chân, lập tức chọc nóng nảy Có Chân Chân, nhất đao lưỡng đoạn, vậy có thê một chút tiền cũng không lây được.
Vương Thiến nghe xong, lập tức cảm thây rât có đạo lý.
Tô Thính Ngôn ở khu biệt thự Xuân Giang, vừa nhìn thấy cô, Vương Thiên câm túi xách trong tay, hùng hồ đi tới chỗ cô.
Nhìn Tô Thính Ngôn nói thắng: “Cô chính là Tô Thính Ngôn? A, lớn lên đúng là dáng vẻ của hồ ly tỉnh, quả nhiên là có mẹ thế nào con gái : sẽ thế đó, mẹ cô làm chuyện tốt cổ biết không?”
Tô Thính Ngôn cong cong khóe môi: “Bà là ai?”
“Cô không biết tôi là ai2 Cô không đi hỏi một chút ngươi chú Giang của cô, tên họ Giang, ông ta ở bên ngoài ngoại tình, người đó là mẹ cô.”
Tô Thính Ngôn nhìn bộ dạng gào to kia của bà ta, nói: “Không bằng chúng ta tìm một chỗ nói chuyện đi.”
Tới quán cà phê, Tô Thính Ngôn ngồi xuống, nói với bà ta: “Dì, sao dì tìm được tôi?”
“Ha, nêư muôn người không biết, trừ phi mình đừng làm, cô tôt xâu gì cũng là có uy tín danh dự, ở bên ngoài còn rất nỗi tiếng, tôi tìm được cô còn không dê dàng sao, sau khi nghe ngóng là hiểu được, cô cũng biêt, cô là người rất nỗi tiếng, việc này nêu là làm lớn lên, cô biết đối với cô càng có lợi, Lâm Nhứ còn đang theo đuôi cô đúng hay không, nêu là đề nhà họ Lâm biết, mẹ cỗ là người thứ ba phá nhà người ta, coi muốn gả vào nhà họ Lâm sẽ có vân đề?”
“Vậy dì muốn cái gì?”
“Tôi… Tôi cũng không muốn nhiều lắm, chủ yêu là tên họ Giang kia mặc kệ con trai không hỏi… Chúng ta sinh hoạt „ sắp không còn, cho nên tôi..
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]