*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Anh thích thế nào thì làm thế ấy đi, tôi không...”
Cô quay người lại thì thấy Lạc Thần Dương.
Nhận ra mình mắng nhầm người, trong lòng cô bỗng xuất hiện một nỗi thất vọng không tên. Cô đưa mắt nhìn thang máy trong tòa nhà, trong lòng lại không nhịn được oán thầm.
Lạc Thần Dương hứng thú bừng bừng, chăm chú nhìn cô: “Sao thế? Anh trai anh chọc em giận à?”
Thiên Nhã tức giận, nhìn anh ta bằng con mắt khinh thường, thiếu lễ độ: “Không phải ai cũng có thể làm cho tôi tức giận.”
Nụ cười của Lạc Thần Dương tựa như gió xuân thổi qua, ngón tay thon dài vươn ra nắm lấy cằm Thiên Nhã: “Chẳng lẽ, là anh chọc em tức giận?”
Thiên Nhã chảy mồ hôi lạnh, hất tay anh ta ra: “Phó Chủ tịch, có phải trước mặt mọi người ngài nên thu lại hành vi vô lại của mình không?”
“Ha ha ha, vậy ý của em là nếu không đứng trước mặt mọi người thì có thể muốn làm gì thì làm?” Lạc Thần Dương nháy mắt trêu ghẹo cô.
Thiên Nhã cắn môi. Lạc Thần Dương giỏi lắm, việc lần trước anh ta khiến cho mọi người sợ bóng sợ gió, cô còn chưa tính sổ với anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-danh-da/3128858/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.