*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Xe của anh chầm chậm theo sau cô, nhìn bóng lưng bướng bỉnh của cô, đôi mày anh tuấn nhíu chặt lại với nhau. Anh thoáng đạp mạnh ga, làm một cú drift đẹp mắt và dứt khoát, vòng xe qua trước mặt của cố. “Lên xe?” Giọng của anh dịu đi không ít. Thiên Nhã cắn răng, phẫn nộ gỡ trang sức nổi tiếng và quý giá ở cổ tay và trên cổ xuống, ném mạnh về phía anh, sợi dây chuyền kia đập thẳng vào gương mặt anh tuấn của anh. Sắc mặt anh trở nên âm u, anh hít sâu một hơi bực dọc: “Rốt cuộc em đang giận cái gì?” Thiên Nhã cười lạnh: “Rốt cuộc tôi đang giận cái gì ư? Tôi đang giận chính mình! Được chưa?” “Em đã nghe trộm hết rồi?” Anh hỏi. “Thật xin lỗi, tôi không có ý định nghe trộm! Nhưng những lời đó cứ bất cẩn như thể chui hết vào trong tai tôi, thì sao nào!?” Thiên Nhã cắn răng đáp, đôi mắt sưng đỏ. Thật may là cô đã nghe thấy, nếu không cô còn ngốc nghếch mà chìm đắm trong tình ý giả tạo của anh! “Em rất thất vọng ư?” Lạc Thần Hi nhướng mày hỏi, khoé mắt quét đến bàn chân trắng như tuyết đã sưng đỏ vì rét cóng, cực kỳ không vui. “Đúng! Tôi rất thất vọng, vốn tưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-danh-da/3128857/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.