*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Anh dừng lại, cơ thể cũng cứng đờ.
Giọng nói của cô trong trẻo lạnh lùng, dáng vẻ lạnh nhạt.
Bi thương lấp đầy trong cô, khoảnh khắc đó, trong đầu cô hiện lên dáng vẻ hung dữ đầy thù hận của cha, nụ cười dịu dàng có lúm đồng tiền của mẹ. Cha cô từng nói rồi, cô không thể không chú ý, dù cho đây là điều không thể chứng thực nhưng cô vẫn lựa chọn tin tưởng cha mình, nhất định phải tin tưởng.
Ánh trăng mờ ảo xuyên qua cửa sổ rọi vào gương mặt cô. Cô giãy giụa, nhìn dáng vẻ mất mát, đôi mắt nặng nề của anh. Anh hít sâu một hơi, lồng ngực phập phồng, bàn tay đang nắm chặt cũng dần thả lỏng, anh rời khỏi người cô, mang theo sự tức giận đi vào phòng tắm.
Thiên Nhã thầm thở phào, nhưng trong lòng cũng dâng lên cảm giác mất mát thất vọng. Cô cắn môi, thứ tình cảm phức tạp này sắp chôn vùi cô rồi.
Ánh mắt cô không tự chủ được nhìn về phía phòng tắm, sau lớp kính mờ mờ có thể mơ hồ thấy được thân hình cao ngất của anh. Anh cúi đầu, cô có thể nghe thấy tiếng nước từ vòi hoa sen chảy xuống, thấy anh đang nắm chặt tay, mím môi mỏng.
Nhận ra là mình đang trộm xem anh tắm, Thiên Nhã quay đầu đi, khuôn mặt nóng bừng.
“Chủ tịch, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-danh-da/3128849/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.