*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thiên Nhã mỉm cười. Cô nói sai à? Cô nói sai cái gì rồi? Không phải cô chỉ bảo anh cười nhiều hơn một chút thôi sao? Cô thích nhìn anh cười, thấy anh cười, lòng cô cũng vui theo.
“Nhìn vào kính chiếu hậu.” Lạc Thần Hi bảo cô.
Thiên Nhã khó hiểu nhưng vẫn nhìn vào: “Kính chiếu hậu làm sao à?”
Khóe miệng Lạc Thần Hi cong lên nụ cười châm biếm: “Cô gái ngốc này.”
Thiên Nhã bĩu môi: “Anh thông minh, anh uyên thâm.”
“Người theo dõi chúng ta là người của Trình phu nhân.”
Thiên Nhã hít khí lạnh: “Bà ta phái người theo dõi chúng ta làm gì?”
Lạc Thần Hi tức giận trừng mắt nhìn cô: “Em còn hỏi bà ấy phái người theo dõi3chúng ta làm gì? Đây không phải họa em gây ra sao? Ăn tối dưới ánh nến cùng với chồng người ta, bây giờ thấy chưa, vợ người ta để mắt tới em rồi.” Giọng nói của anh mang chút giễu cợt, tựa như đang cười trên nỗi đau của người khác.
Dáng vẻ nhìn rất giống oán phu.
“Bây giờ chúng ta phải làm gì?” Thiên Nhã bối rối. Người như Trình phu nhân là người không dễ tha thứ, dĩ nhiên chưa yên lòng nên mới phái người theo dõi.
“Em nói nên làm gì bây giờ à? Nên làm cái gì thì làm cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-danh-da/3128836/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.