*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“A!” Hình ảnh phóng đại trong con ngươi cô là khuôn mặt hoảng sợ mà tuyệt vọng của anh. Tiếng hét chói tai của cô vang vọng khắp khu rừng. Máu từ vết thương trên người anh bắn thẳng tới trước mặt cô. Khuôn mặt cha cô đã nhuốm đầy máu, ông để lộ ra nụ cười dữ tợn. Trong tay là con dao găm, trong mắt là sự vô tình, tàn nhẫn. Tay ông dùng thêm sức, đâm con dao vào sâu hơn. Trong rừng rậm u tối tĩnh lặng, cô có thể nghe được tiếng trái tim anh vỡ ra, như tiếng gọi của tử thần.
Con ngươi Lạc Thần Hi mở to. Anh kinh ngạc nhìn3Thiên Nhã, nghe thấy cô hét: “Cha, đừng mà!”
Trong phòng bệnh ở bệnh viện, Thiên Nhã choàng mở mắt ra, tỉnh lại từ tiếng hét đầy kinh hoàng trong mơ, trán rịn một tầng mồ hôi.
Mùi thuốc khử trùng nồng nặc, trần nhà màu trắng, còn có khuôn mặt lo lắng của anh.
“Thiên Nhã, không sao đâu, không sao đâu.” Kha Tử Thích nhẹ nhàng lau mồ hôi trên trán cô, trong mắt là sự thương tiếc và lo lắng.
Cô thở dốc, hình ảnh đáng sợ trong mơ không ngừng lặp lại trong đầu.
Sắc mặt cô trắng bệch, hiển nhiên là vẫn chưa lấy lại được tinh thần sau cơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-danh-da/3128834/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.