Khóe miệng Hạ Vân Cẩm co rút, hiển nhiên là cô ta đã tức giận vì bị anh ta khinh bỉ
Cô ta nắm chặt tay, đứng lên: “Lạc Thần Dương, cậu quá coi thường tôi rồi đấy!”
Lạc Thần Dương nhìn cô ta giận dữ, cong môi: “Thật ra, việc hôm nay tôi tới có liên quan một chút tới đứa cháu đáng3thương của tôi
Dù sao chị cũng là mẹ đứa bé, tôi nghĩ bây giờ dù ít dù nhiều cậu bé vẫn lo lắng cho chị
Nhưng giờ xem ra chị rất khỏe mạnh, thế nên tôi không cần quan tâm nhiều.” Anh ta đứng lên, phủi mông định đi
Hạ Vân Cẩm nghe tới Lạc Lăng liền kêu lên: “Thằng nhóc kia, Lăng Lăng,2nó đang ở đâu? Có thể dẫn tôi đi gặp nó không?” Lạc Thần Dương buồn cười: “Xin lỗi, tôi không thể nói cho chị biết, tôi nghĩ bản thân thằng bé cũng không hi vọng sẽ thấy chị.” Mặt Hạ Vân Cảm biến sắc: “Nghiệt chủng này!” Cô ta khẽ mắng, không nghĩ tới thằng nhóc này lại tuyệt tình như1vậy
Bỏ cô ta mà không hề do dự, ngay cả chút tình cảm mẹ con cũng chẳng có
Lạc Thần Dương híp mắt lại, ánh mắt lóe lên tia ranh mãnh
“Chị dâu, chị nói gì?” Anh ta đã nghe được rất rõ những gì cô ta nói nhưng vẫn cố ý hỏi
Hạ Vân Cẩm cắn răng: “Tên nhóc Lạc Lăng kia, uổng công1tôi nuôi thằng bé lớn lên!” Ánh mắt cô ta lóe lên tia thù hận, giống như độc dược, muốn đẩy người vào chỗ chết
Lạc Thần Dương cảm thấy lạnh lẽo
Một người mẹ như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-danh-da/3128813/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.