*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Con tới đây chơi sao không gọi cha?” Quá không nghĩa khí rồi! Tức giận bất bình, ghen tuông hiện hết lên trên khuôn mặt hoàn mỹ của Lạc Thần Hi, vẻ mặt anh có hơi buồn cười.
La Tiểu Bảo thấy sắc mặt cha có hơi khó chịu, còn hỏi với giọng điệu như khởi binh vấn tội, cuối cùng cậu cũng hiểu ra, cười thầm trong lòng, nói: “Cha, cha vội vàng muốn lấy Thiên Nhã về nhà như thế sao?” Giọng nói mang theo vẻ trêu ghẹo.
Trán Lạc Thần Hi xuất hiện vạch đen,3anh gõ nhẹ lên đầu con trai: “Ai nói cho con biết.” Anh cười khẽ, rất rõ ràng, chuyện con anh nói là chuyện khó trong lòng anh, hiểu rõ cha mình mới tròn đạo làm con, tên nhóc thối này quả nhiên hiểu rõ suy nghĩ của anh.
La Tiểu Bảo dương dương đắc ý, nói: “Người ta là con trai ngoan của cha mà, đương nhiên con biết cha đang suy nghĩ gì. Chính vì thế, con đang giúp cha đánh vào trận địa đối phương, quan sát nhất cử nhất động của đối phương, tục ngữ có câu biết người biết ta trăm trận trăm thắng, con đang vì hạnh phúc tương lai của cha.”
Mấy lời này khiến Lạc Thần2Hi rất thoải mái, nụ cười bên khóe môi càng sâu hơn. Anh ôm con trai, hôn nhẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-danh-da/3128806/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.