*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Được rồi, vậy cha chăm sóc mami Thiên Nhã cho tốt nhé. Chúng con không quấy rầy thế giới hai người của cha mẹ nữa.” La Tiểu Bảo chép miệng, không ngừng liếc nhìn ngọn đèn đang sáng trên nhà mình. Mami còn đang ở bên trên đợi các cậu mà, chắc chắn là đang rất mong chờ.
Lạc Lăng cũng nhìn lên trên nhà, cảm thấy không nỡ.3Nhưng càng là chuyện đáng mong đợi, giờ thành sự thật lại càng khiến cho người ta khiếp đảm.
Cậu, phải sửa sang lại tâm tình cho thật tốt mới được.
Chưa kịp nói xong, cô đã bị một bàn tay kéo lấy, đầu va vào lồng ngực ấm áp.
“Chủ tịch...” Thiên Nhã bị anh ôm lấy, cảm thấy không thở nổi.
“Không cho phép em gọi anh là Chủ tịch nữa.” Lạc Thần Hi bá đạo nói. Giọng điệu còn mang lại chút cảm giác ấm áp, như thể hạnh phúc triền miên không thể nói ra được.
Thiên Nhã lâng lâng vì giọng nói và cái ôm của anh, nhưng trong lòng còn băn khoăn hai bảo bối nhỏ: “Tiểu Bảo và Lăng Lăng2đâu?”
“Hai đứa trở về biệt thự rồi, ngày mai chúng ta đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-danh-da/3128789/chuong-209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.