*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lạc Thần Hi nhào tới đè cô ở dưới thân, nhẹ giọng nói: “Em hiểu rõ sự tình anh muốn biết không chỉ có thế, nhưng anh muốn chính miệng em nói cho anh biết, bởi vì, anh quan tâm em.”
Thiên Nhã hốt hoảng, bỗng nhiên chẳng biết làm gì, không biết kể từ đâu.
Cô hít sâu một hơi. Việc đã tới nước này, giấu giếm là việc không thể nào: “La Tiểu Bảo đúng là con anh.”
“Ừm, bây giờ chúng ta hãy ngủ một giấc thật ngon, ngày mai em sẽ biết.” Vì thương hoa tiếc ngọc nên anh tạm thời bỏ qua vấn đề này. Giờ phải để Thiên Nhã nghỉ ngơi thật tốt, sau này bọn họ còn nhiều thời gian, sẽ chầm3chậm hỏi sau, dù anh rất tò mò về việc mình có quan hệ thân mật với Thiên Nhã từ bao giờ, mà khiến cô mang thai cùng lúc hai bảo bối nhỏ.
Lòng Thiên Nhã càng thêm bất an: “Đừng thừa nước đục thả câu, anh biết rõ là giờ tôi không ngủ được.”
“Không ngủ được, hay là chúng ta vận động một chút?”
Trán Thiên Nhã chảy mồ hôi lạnh: “Cút! Đi ra bên ngoài ngủ!” Tối hôm nay có lẽ cô sẽ không ngủ được, cô biết lòng mình đang hoảng loạn tới mức nào.
“Không muốn, chúng ta lên giường với nhau rồi.” Người nào đó quấn lấy Thiên Nhã, làm nũng.
“A! Sắc lang! Anh còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-danh-da/3128788/chuong-210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.