*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Làm người ta bực mình chính là hai bảo bối nhỏ cũng góp một chân vào đấy. Đúng là hai đứa nhóc tinh ranh!
“Anh sớm nhìn ra rồi đúng không?” Thiên Nhã hỏi Lạc Thần Hi.
Lạc Thần Hi cười, không phủ nhận: “Nhìn ra cái gì?”
Nghĩ tới đây, không hiểu sao Thiên3Nhã thấy hơi mất mát và chán nản. Nếu cô cũng bị người ta bắt nạt thì có phải anh sẽ không so đo, chỉ thờ ơ lạnh nhạt không?
“Mới nãy cậu ta không ra tay ngăn...” Lạc Thần Hi là một người rất tinh mắt. Phàm là đàn ông, nhìn thấy người phụ nữ của mình bị bắt nạt, chẳng lẽ có thể thờ ơ sao?
“Nhưng cuối cùng người ta đã ra tay rồi. Giống hệt anh.” Thiên Nhã bĩu môi, không biết sao lại bắt đầu tức giận vơi anh.
Lạc Thần Hi thấy Thiên Nhã tức tới thở phì phò, trong một chốc anh nghĩ không ra cô đang không vui vì cái gì: “Gì mà giống anh?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-danh-da/3128766/chuong-232.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.