*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cụ Lạc lạnh lùng nhìn anh ta: “Tên nhóc này, đừng có làm mấy chuyện không ra gì ở bên ngoài sau lưng ông. Cháu là người của Tập đoàn Lạc Thần, trong tương lai sẽ...” Cụ muốn nói lại thôi.
Cụ sửa lại lời nói: “Chuyện bây giờ cháu cần làm là ngồi yên ở Tập đoàn Lạc Thần học tập anh trai mình. Còn cha cháu, ông nghĩ sẽ nhanh chóng được về đây thôi.”
“Anh trai cháu quyết tâm dứt khoát như thế. Giờ cha cháu mà về không phải chuyện dễ đâu.”
Anh ta xoay người lại nhìn3nhà cũ nhà họ Lạc. Nơi đây chỉ còn lại một mình cụ Lạc ở. Mặc dù ở đây có một nhóm người hầu làm bạn nhưng vẫn rất quạnh quẽ.
Ông nội ơi là ông nội. Ông nghĩ cái gì ông cũng biết sao? Thế giới rộng lớn, loại người gì cũng có, cái ông không biết còn nhiều lắm.
Anh ta lên xe trong tâm trạng cực kỳ chán nản.
Anh ta hối hận vì đã về nước khoắng vũng nước đục này. Ở nước ngoài tự do tự tại biết bao nhiêu, về nước lại chẳng có lấy một ngày yên bình.
***
“Gừng càng già càng cay. Dù anh trai cháu có thông minh thế nào đi chăng nữa thì cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-danh-da/3128711/chuong-279.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.