*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Chủ tịch!” Hạ Nhất Y không đành lòng, muốn đi vào cản anh lại.
Lạc Thần Dương đưa tay ngăn cô ta lại: “Cô vào làm gì? Anh trai tôi muốn yên tĩnh thì cô cứ để cho anh ấy như thế đi.” Nói xong, anh ta đắc ý cười rồi quay về phòng làm việc của mình.
Hạ Nhất Y híp mắt lại nhìn vẻ mặt hăm hở của anh ta, cắn răng quay về phòng thư ký của mình.
Cửa phòng “cạch” một tiếng, mở ra.
“Không phải tôi đã nói rồi sao? Tôi muốn yên lặng ở một mình! Mấy người!” Lạc Thần Hi tiều tụy ngồi trên ghế sofa, đầu tóc bù xù, quần áo xốc3xếch, mặt đất thì hỗn loạn.
“Đường đường là chủ tịch của một tập đoàn mà lại đập phá đồ đạc trong phòng làm việc, còn ra thể thống gì nữa? Làm sao? Giờ Chủ tịch muốn đánh đuổi cả tôi à?” Cụ Lạc chống gậy đi vào, nói với giọng châm chọc.
Ánh mắt Lạc Thần Hi lạnh như băng. Anh rời mắt sang hướng khác, nhìn bức tranh được treo trên tường có giá trị không nhỏ: “Có chuyện gì? Ông nội bất ngờ chạy tới đây là có chuyện gì muốn chỉ bảo?”
Cụ Lạc đi vòng qua mấy mảnh vụn trên mặt đất, ngồi xuống đối diện Lạc Thần Hi.
“Đúng, bằng năng lực của cháu, cháu có thể hủy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-danh-da/3128707/chuong-281.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.