*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Dây thường xuân quấn quanh lá cây, phủ lên khắp mặt tường phía tây. Dường như từng lá cây phải cố gắng rất nhiều mới có thể vươn ra ngoài bờ tường. Có một số lá đã khô vàng, cũng có một số lá còn xanh biếc. Thành phố A không phân biệt bốn mùa rõ ràng, nóng lạnh không chênh lệch quá nhiều nhưng cô rất thích, thật sự rất thích nơi đây.
Đây là thành phố đem lại cho cô cảm giác thân thuộc. Nhưng về sau nó không còn3thuộc về cô và cô không còn thuộc về nó nữa. Dù vậy, lòng cô vẫn mãi ở lại nơi này. Nơi này có người mà cô yêu nhất.
Bỗng, trên vai có gì đó ấm áp. Là Kha Tử Thích nhẹ nhàng phủ thêm cho cô lớp áo khoác mỏng.
Thiên Nhã phì cười: “Đâu có đâu.”
Kha Tử Thích ngây người nhìn Thiên Nhã cười: “Không tồi, em đã cười lại rồi. Mấy ngày nay em cứ trưng ra khuôn mặt đau khổ làm anh tưởng em bị điểm huyệt huyệt cười chứ.”
Thiên Nhã mím môi, không vui: “Anh trở nên thích nói đùa từ khi nào thế? Toàn nói mấy chuyện vớ vẩn.”
Kha Tử Thích tiếp lời: “Này có là gì. Chỉ cần em muốn nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-co-vo-danh-da/3128700/chuong-285.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.